“Bẹp.” Dưới chân hình như lại giẫm phải thứ gì đó, cái loại cảm giảm dính dính, sền sệt đó làm người ta không vui một chút nào. Hách Phúng cúi đầu nhìn. Thì ra là một bãi phân động vật, mà trên đó có một dấu chân cực kỳ quen thuộc, không hề nghi […]
Đọc truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết của tác giả YY Đích Liệt Tích, đọc chương mới nhất của truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết được cập nhật liên tục tại hot truyện.
Dưới đây là danh sách cách cài đặt hình nền máy tính win 10 hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng
Chương 57: Có giỏi thì đến làm chết tôi đi! Yến Thanh Ti lỡ đãng đáp lại: "Ồ! Có thể là không cẩn thận tắt mất nha." Nhạc Thính Phong quát lên: "Yến Thanh Ti." Chai nước trong tay bỗng bị cô ném mạnh xuống đất, giọng cô trở nên đầy giận dữ: "Là tôi cố ý tắt
Ebook Có Giỏi Thì Đừng Chết của tác giả YY Đích Liệt Tích. Thể loại: Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HE
Thể loại: Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HE Edit: Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch Tịch Beta: Linh Viên, Min, Tiêu tỷ Một ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một tên đang cố gắng tự sát.
Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”
Có Giỏi Thì Đừng Chết chương 64 | Đọc Chương 64 - Hung Thủ -Nhất full - doc truyen CA Gioi ThA Dung Chet chương 64 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi
App Vay Tiền. Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷMột ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một tên đang cố gắng tự sát.“Sinh mệnh thực sự rất quý giᔓ…”“Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a….”“…”“Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa”“Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà”“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói—— “Bên này phong cảnh đẹp.”Đẹp, em, gái, cậu!Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy tập đánh giáHách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a!Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao …Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết?
Tác giả Thể loại Đam MỹNguồn Hàn Dạ Tuyết, thái FullSố chương 77Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷMột ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một đang cố gắng tự sát."Sinh mệnh thực sự rất quý giá""...""Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a....""...""Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa""Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà"“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói—— “Bên này phong cảnh đẹp.”Đẹp, em, gái, cậu!Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy tập đánh giáHách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a!Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao …Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết?Có Giỏi Thì Đừng ChếtTác giả YY Đích Liệt TíchThể loại Đam MỹNguồn Hàn Dạ Tuyết, thái FullSố chương 77Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷMột ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một... tên đang cố gắng tự sát."Sinh mệnh thực sự rất quý giá""...""Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a....""...""Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa""Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà"“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói—— “Bên này phong cảnh đẹp.”Đẹp, em, gái, cậu!Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy tập đánh giáHách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a!Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao …Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết? Danh sách chươngChương 1 Ngày này năm sau là ngày giỗChương 2 Quả là nghiệp chướngChương 3 Khởi nguyên Nguyên nhân bắt đầuChương 4 Kẻ tự sát phần 1Chương 5 Kẻ tự sát phần haiChương 6 Kẻ tự sát Phần 3Chương 7 Kẻ tự sát phần bốnChương 8 Kẻ tự sát phần nămChương 9 Kẻ tự sát phần cuốiChương 10 Ảnh ngược trong nước phần 1Chương 11 Ảnh ngược trong nước phần haiChương 12 Ảnh ngược trong nước phần 3Chương 13 Ảnh ngược trong nước tứChương 14 Ảnh ngược trong nước ngũChương 15 Ảnh ngược trong nước lụcChương 16 Ảnh ngược trong nước thấtChương 17 Thập niên đẳng trường sinh – nhấtChương 18 Thập niên đẳng trường sinh – nhịChương 19 Thập niên đẳng trường sinh – tamChương 20 Thập niên đẳng trường sinh – tứChương 21 Thập niên đẳng trường sinh – ngũChương 22 Thập niên đẳng trường sinh – lụcChương 23 Thập niên đẳng trường sinh – thấtChương 24 Thập niên đẳng trường sinh – bátChương 25 Người vô ảnh – nhấtChương 26 Người vô ảnh – nhịChương 27 Người vô ảnh – tamChương 28 Người vô ảnh – tứChương 29 Người vô ảnh – ngũChương 30 Người vô ảnh – lụcChương 31 Người vô ảnh – thấtChương 32 Người vô ảnh – bátTruyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện
Có giỏi thì đừng chết Tên gốc Hữu chủng nhĩ biệt tử Tác giả YY Đích Liệt Tích Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, 1×1, HE Tình trạng Hoàn – 74 Chương + PN Văn án Một ngày nào đó, người giữ rừng đang cố gắng khuyên nhủ một tên đang muốn tự sát . “Sinh mệnh rất quý giá.” “…” “Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu người muốn được trường sinh bất lão, Tần Thủy Hoàng a, Lý Thế Dân a…” “…” “Phải , sinh mệnh cũng vậy, giống như màng trinh của con gái chỉ có một cái duy nhất, đã mất thì không bao giờ … có thể hồi phục được nữa .” “… Bây giờ cái ngàn vàng ấy cũng có thể tái tạo mà …” “== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không , lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết ! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!” Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói —— “Bên này phong cảnh đẹp.” Đẹp, em, gái , cậu ! Là người quản lý của Lâm Nghiệp Lục Hồ, tôi tuyệt đối không để chuyện này xảy ra . Ps cái văn án ==+ chém bừa đó. Biên tập đánh giá Hách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a! Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao … Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết , người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết? Vài lời tâm sự vì truyện này đã có bạn đào rồi nhưng bỏ dở, nên chủ nhà chỉ lấp hố tiếp theo thôi, không đào lại. Mục lục Nhà Phong Vân Minh Nguyệt nhà mới BLZ Group Chương 1 Ngày này năm sau là ngày giỗ Chương 2 Nghiệp chướng Chương 3 Nguyên nhân bắt đầu Chương 4 Tìm người chết 1 Chương 5 Tìm người chết 2 Chương 6 Tìm người chết 3 Chương 7 Tìm người chết 4 Chương 8 Tìm người chết 5 Chương 9 Tìm người chết 6 Chương 10 Ảnh ngược trong nước 1 Chương 11 Ảnh ngược trong nước 2 Nhà ~Phù Dung Các~ Chương 12 Ảnh ngược trong nước 3 Chương 13 Ảnh ngược trong nước 4 Chương 14 Ảnh ngược trong nước 5 Chương 15 Ảnh ngược trong nước 6
a-game-of-c download ai-cung-biet-co-ay-yeu download anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa-6 download anh-ay-sao-co-the-thic download anh-hau-ma-giao- download anh-la-d download ba-ba-mon-dich-tieu-vuo download ban-gai-toan-nang-cua-tong-ta download ban-hoc-xin-dung-de-y download bao-nguyet-cong download bau-ban-cung-m download benh-doc download binh-tinh-a download bo-tu-ngo download download cam-bay-t download c download canh-hon-4 download ca download cha-cua-cuc-cung-la-mot-t download cha-cua-cuc-cung-la-mot-t download cha-ta-l download chan-long-chi-ton download chang-re-cuc-pham-6 download chang-re-quyen-the- download download download chien-than-bat-bai- download chua-thay-qua-omega-biet-danh-nha download chuyen-hoang- download co-m download co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-e download coi-mat-di-nham-ban-ta-bi-doi-tuong-hen-ho download 1, con-re-qu download cuc-pham- download cung- download cung-nhan-dan-vu-tru-trong-rau- download da-het-thoi-gian-phong-van-khong-y download dai-boss-va-co-nhoc-dep download dai-than-dan-vao-nguc-101-nu- download dao-chuoc-sinh download dau-pha download de-ho download de-nhat-kiem-than download de-nhat-kiem- download download dien-chu-o-re-14 download dien-chu-o-re download dinh-cap-khi-van-lang-le-tu-luyen-nga download din download dinh-menh-dua-anh-den-vo download do-de-xuong-nui-vo-dich-thi download do-khon-em-muon-om-du download do-thi-tu-chan-y-t download doc-truy download dong-hoang-tha download h download hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-n download download hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-y download download hoang-hau-phuc-hac-cua- download hong-sac-s download h download huyen-huye download download kiep-nay-ta-chon- download lac-mat-co-dau-xung-hi download lac-mat-co-dau-xung-hi-39 download lac-mat-co-dau-xung-hi-46 download lam-sao-cung-nhan-vat-phan-dien-noi-chuyen-y download download ly-hon-hieu-biet- download download download mang-con-thien-tai-di-danh-tong- download ma download mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac- download may-hoa-anh-trang-moonlight-drawn-b download may-ma-em-cung-t download me-vo-khong-loi-ve-9 download me-vo-khong-loi-ve download mi-hau-hi-lanh- download mieng-cua-anh-hau-tung-khai-q download mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-d download mot-buoc-len-tien download download n download nap-thiep download download nghich-th download ngon-tinh-ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-ho download ngu-day-thanh-meo-cua-a download ngu-tri-van download download nha-co-manh-the-cung-chieu-38 download nha-hoe-quy-co-mot-anh-chong-d download nhan-th download download nhan-vat-phan-dien-va-mat-hao-quang-nhan-v download no-tinh download nu-hac-dao-xuyen-khong-nu-phu-nam-chin download nuong-chi download ong-xa-phuc-hac-chi-yeu- download overgeared-tho-ren-huye download phai-long-anh-hau-da-co- download phan-dien-cung-co-quye download phat-bai-ca download phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuon download phu-d download phu-thuy-xin-tin download phuc-trach-h download quan-quan-tuo download quy-t download re-quy-troi- download sang-len-truong-toi-len download sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-l download sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-d download sau-khi-nguoi-choi-vo-han-luu-v download sau-khi-tro-thanh-lop-xe-du-phong-ca-nam-chinh-va-nam-phan-dien-deu download sau-khi-xuyen-sach-tat-ca-moi-nguoi-bat-dau-yeu-quy-toi download sieu-cap-thien download su-thuong-toi-cuong-chu download su-tro-lai-cua-dai-than-het download sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay download ta-chi-muon-an-tinh-ch download ta-co-the-phuc-che-th download ta-la-c download tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke- download tam-sinh-tam-the-bo-sinh download tan-an-quy-su-142933 download tan-hon-ngot- download tan-nuong-tu-cua download than-an-vuong download than-cap- download than-y-tai download thanh-vu download thanh download thap-phuong-v download thien-dao-do-thu-quan- download download thien-yet-song-tu-doa download thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi download thoi-gian-sanh-buoc- download thong-linh-vuong-phi-hon-tinh-yeu-nghiet-v download thuat-do download thuon download thuong-tie download tien-de-trung-sin download tien-hoa-tai-vo-han-t download tien-phong-da download ti download tieu-dinh-dinh-tren-dai-thao- download tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc download tim-dap-thinh download tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lan download toi-ti download tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc- download tong-giam-doc-bac-ty download tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuo download tong-giam-doc-qua-buu download tong-man-cung-mieu-nuong-khong-don-gi download trong-sinh-chi-thu-phien- download download trung-si download truyen-co-vo-th download truyen-ky-chien-t download truyen-nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-kh download truyen-thien-menh-kha- download tu-la-vu-t download tu-than-go-cua-di download van-co-than download van-phan- download van-thu-trie download vo-cua-ta-la-quan download vo-han-thu-quang_qu download vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai download vo-lai-kim-ti download vo-ngoc-vo-cung-ngo download download vo-yeu-nong-bong-dung-hong-t download vong- download vong-tinh-thuy-phien-ngoai-tam-the-tu- download vuong-gia-vuong-phi-doi-do download xem-nhu-anh-loi-hai-do- download xich-tam-tuan-t download xuyen-nhanh-ky-tich-xuyen-qua-cua-no download xuyen-nhanh-thuc-hien-nguyen-vong-cua-nu- download download yeu-lai-t download yeu-lai-t download
Thực đơn bữa sáng hôm nay là trứng ốp la. Chiên trứng ốp la thì không được bỏ quá nhiều dầu nhưng cũng không thể bỏ quá ít, lòng đỏ phải vừa chín tới, không được chín dầu sôi trong chảo kêu vang từng đợt, hương thơm nhẹ nhàng bay người đứng trước bếp một tay cầm một quyển sách, tay còn lại thì tiếp tục xóc chảo, lẩm bẩm “Một ít muối.”“Tiêu, bỏ cũng được không cho vào cũng được …”Lúc Lâm Thâm từ trong phòng đi ra, thì thấy một bóng người cao gầy đứng ngay phòng bếp, giống như là mụ phù thủy vừa lẩm bẩm vừa đảo cái chảo trong tay.“Này, anh có ăn cay được không?” Người nọ nghe thấy tiếng bước chân của anh, quay qua hỏi một Thâm lắc đầu, lại thấy đối phương không có quay người lại mới mở miệng nói “Tôi thích ăn lạt.”“OK.”Hách Phúng đáp lại, năm phút sau cậu bưng ra một đĩa trứng ốp la đặt trên bàn, trứng ốp la hiện ra màu vàng, giòn mà không khét, mềm mà không dai. Nhìn kỹ, lòng đỏ chính giữa vẫn còn lay động, thật làm người ta muốn động đũa ngay.“Có sữa không?”Lâm Thâm chỉ chỉ tủ lạnh, Hách Phúng chạy qua, chỉ nhìn thấy một bình sữa, nhìn đến hạn sử dụng thì phát hiện còn vài ngày nữa là hết, nếu không uống chỉ sợ nó sẽ cậu cầm ly và sữa về, thấy Lâm Thâm vẫn chưa động đũa, chỉ nhìn chằm chằm vào đĩa trứng, như đang nghiên cứu gì đó.“Như thế nào, có phải tay nghề của tôi rất khá không?”Lâm Thâm ngẩng đầu, nghĩ rồi lại nghĩ.“So với hôm trước nấu cơm thành cháo, với món “Cơm muối” hôm qua, cái này tôi không thể tin là cậu làm.”Cái này có được xem như là khen không vậy?Hách Phùng cười tủm tỉm, ai thèm quan tâm tới anh ta, cậu cứ coi như là lời khen mà nhận thôi.“Tiến bộ của tôi mắt thường cũng có thể nhìn thấy.”Cậu đổ sữa ra ly đặt trước mặt hai người “Còn hơn lúc trước ngày nào cũng ăn mì ăn liền, gặm bánh mì khô, bây giờ anh nên biết thỏa mãn đi.”Nhớ tới ba bữa “cơm” một ngày của tuần trước, Hách Phúng bày tỏ quả là chuyện kinh dị trong những truyện kinh công tác đầu tiên, Lâm Thâm tận tình làm hết chức trách của một người chủ nhà – nấu hai gói mì thịt bò cà chua cho cậu. Khi đó Hách Phúng cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ Lâm Thâm là không thời gian nấu cơm, nhanh chóng ăn mà ngày hôm sau, điểm tâm sáng hay cơm trưa gì cũng là mì ăn liền thịt bò cà chua, rốt cuộc Hách Phúng cũng bùng cháy.“Chúng ta có thể đổi món khác được không?” Hắn đó Lâm Thâm đứng trong bếp tự hỏi một chút rồi bỏ hai gói mì thịt bò cà chua trong tay xuống, Hách Phúng còn chưa kịp vui mừng, chỉ thấy anh mở một ngăn tủ khác, lấy ra hai gói mì thịt bò dưa từ lúc đó, Hách Phúng đã ngộ ra một chân lý, ở trong đầu của Lâm Thâm đổi món khác đồng nghĩa với đổi loại mì ăn liền khác, bởi vì cái thằng cha sống hơn hai mươi mấy năm trên đời này chỉ biết nấu duy nhất một món – MÌ ĂN LIỀN!!!Sau đó, thức ăn của hai người được Hách Phúng mạnh mẽ giành giật để phụ trách, trải qua nhiều cuộc thí nghiệm, cuối cùng chỉ trong vài ngày cũng có thể làm ra món ăn có thể nuốt đó, Hách Phúng thoát khỏi tra tấn của mì ăn liền và cơm cháy.“Cậu từng học nấu ăn à?” Lâm Thâm gấp một miếng trứng, lòng đỏ không cẩn thận bị anh chọc vỡ, từ từ chảy Phúng đau lòng nhìn anh lãng phí mỹ thực, thuận miệng trả lời “Không có, anh cũng thấy mà mấy ngày nay tôi mới học.”Bỏ vào miệng thêm một miếng trứng, Lâm Thâm bình luận “Vậy thì cậu rất có năng khiếu.”“Ha ha.” Hách Phúng không biết gì là khiêm tốn, nói “Cám ơn, anh là người thứ một trăm lẻ một nói như vậy.”Lâm Thâm dừng nhai, đánh giá cậu, thấy Hách Phúng vẻ mặt cực kỳ chân thật, hoàn toàn không giống như có ý khoe khoang hay là đang nói trăm lẻ một, lần nào cậu ta cũng đếm à? Còn một trăm người trước đó, rốt cuộc là khen cậu cái gì? Nói như vậy, cậu không biết ngượng à?Nghĩ nghĩ một lúc, Lâm Thâm vẫn đem lời trong miệng định nói nuốt xuống. Vì ba bữa ăn mà suy nghĩ, anh quyết định tiếp tục im xong bữa sáng, Hách Phúng cho rằng hai người lại bắt đầu đi tuần tra như mọi khi. Khu rừng Lục Hồ này chiếm diện tích rất lớn, với tốc độ của người bình thường mà tuần tra, tối thiểu cũng phải mất ba ngày, cho nên bình thường Lâm Thâm đều mang theo anh tuần tra một nơi, sau đó lại chuyển sang nơi khác, cứ như vậy mọi một chỗ trong khu rừng đều được tuần tra một thứ nhất công tác, không biết do vận khí tốt hay do nhân phẩm tốt, Hách Phúng không gặp phải một thi thể nào cả, bọn họ giống như người giữ rừng bình thường, chỉ đơn giản tuần tra rừng mà này làm cho cậu không khỏi nghi ngờ, chuyện trước đó có phải là lỗi giác của cậu hay không, trong rừng này kỳ thật cũng không có nhiều người luẩn quẩn trong lòng muốn đi tìm cái hôm nay sau khi giải quyết xong bữa sáng, việc đầu tiên mà Lâm Thâm làm lại không phải là gọi cậu đi tuần.“Cái gì… xuống núi?” Hách Phúng kinh này Lâm Thâm đã thay quần áo rồi, gần như lúc bình thường anh chỉ mặc áo tay dài sẫm màu, thời gian làm việc thì thay đồng phục của kiểm lâm.“Xuống núi.” Lâm Thâm nói, không thèm giải thích lý do cho Hách Phúng. “Một phút sau xuất phát.”Nói xong, anh đã đi ra ngoài cửa. Hách Phúng chỉ kịp quay qua thay đồ, ra khỏi nhà đã thấy Lâm Thân tỏ vẻ mất kiên nhẫn. Nhìn thấy cậu đi ra, Lâm Thâm cũng không quay đầu lại, giống như đã nghĩ rằng Hách Phúng sẽ lập tức đuổi lòng thầm mắng một câu, Hách Phúng chạy chậm đuổi theo anh.“Vì sao lại xuống núi?” Hách Phúng mắt cậu, Lâm Thâm là biểu tượng hoàn hảo cho trạch nam ở trong rừng, nếu không tuần tra rừng, anh cũng không thèm bước ra khỏi nhà nửa bước.“Làm một chút công tác chuẩn bị.” Lâm Thâm đáp “Sắp tới sẽ là thời kì cao điểm mỗi năm một lần, chúng ta phải xuống núi chuẩn bị một chút.”Thời kì cao điểm?Sắc mặt Hách Phúng tái nhợt, ngàn vạn lần làm ơn đừng là thứ mà cậu đang nghĩ đến. Nhưng đồng thời cậu cũng có dự cảm, thứ mà Lâm Thân nói đến nhất định là thứ mà cậu không muốn đối mặt nhất. Bi kịch chính là Hách Phúng biết dự cảm của mình chính là cái thể loại tốt thì không linh, mà cái xấu lúc nào cũng núi, hai người đi gần hai tiếng mấy, tuy rằng trong rừng không giống như sơn đạo quanh co, nhưng cũng không dễ đi. Đợi cho đến khi đến được trấn nhỏ dưới núi, đã đến giờ cơm Thâm dẫn theo Hách Phúng không vào trong trấn, mà đi về phía đồn công an bên ngoài, hình như đang trao đổi công việc với cảnh sát. Sau khi Lâm Thâm đi vào, anh bảo Hách Phúng lên trấn mua chút sữa và gia vị, mấy thứ này trong nhà gần hết Phúng liền hí hửng cầm tiền của công đi mua sắm. Bởi vì cậu là người mới đến, bộ dạng lại đẹp trai, ở trong trấn nhỏ này khiến không ít người chú ý. Trong đó có 80% đến từ nữ nhân, 10% đến từ nam nhân, 10% còn lại là của con Phúng chưa bao giờ đem con nít chia ra thành đàn ông hay phụ nữ, bởi vì trong mắt cậu tất cả phụ nữ dù già hay trẻ đều trong phạm vi đi săn của mình, nhưng mà nếu đem mấy cô bé chưa đầy mười hai tuổi xếp vào, không khỏi quá mức cầm thú. Cho nên Hách Phúng nhận định phụ nữ bình thường đều là mấy cô trên mười thật, chuyện này cũng không phải cầm thú lắm. Vơn, không hề cầm thúTrên trấn chỉ có mấy cửa hàng, đều là nhà dân tự mở, Hách Phúng tùy tiện tìm một nhà, vừa vào cửa liền cười lễ phép với cô chủ tiệm. Sau đó dưới con mắt vừa tò mò vừa e lệ, chọn một loạt các phút sau, cậu đem một đống lớn dầu, muối, tương, giấm bình bình hủ hủ đưa ra tính tiền, cô chủ tính năm mươi sáu đồng. Hách Phúng đưa một trăm chẵn, thối lại năm mươi.“Ai da, vừa lúc không có tiền lẻ. Tiểu ca, tiền này coi như thiếu nha, lần tới lại đến mua.” Cô chủ tiệm cười đến sáng lạn.“Như vậy sao được?” Hách Phúng mỉm cười, để lại một bình nước tương tám đồng “Không thể để cô làm ăn lỗ vốn được, thưa quý cô.”Chủ tiệm sống gần mấy mươi năm, lần đầu tiên có người gọi mình là quý cô, ánh mắt kia cũng biến thành xuân Phúng cười mỉm, thể hiện phong cách cực kỳ ga lăng của một quý ông, sau đó gật đầu một cái, không nói thêm nữa, rời có thể cảm nhận được tầm mắt nóng bỏng dính sau lưng mình, chút ít tiền lẻ này không phải nhiều nhặn gì. Không thể vì lợi ích nhất thời mà chiếm chút tiện nghi, không phù hợp với nguyên tắc của Hách Phúng. Chuyện cậu thích làm nhất chính là thả dây dài câu cá chừng lần sau đến nơi này, cô chủ tiệm kia sẽ thân thiện hơn rất nhiều. Sau vài lần tiếp xúc, Hách Phúng sẽ có thêm một người bạn nhiệt tình lại hiếu khách lại biết đủ mọi chuyện trong trấn, muốn dung nhập vào cái trấn nhỏ này, hoặc tin tức gì trong trấn cũng sẽ tiện như, quan hệ của Lâm Thâm với những người trong trấn rốt cuộc là như thế nào?Việc này cho dù không thể đi hỏi người thật, Hách Phúng cũng chỉ biết từ từ mà tìm theo một đống bao lớn nhỏ, tâm tình Hách Phúng không tồi, đang muốn đi qua đường lại bị người phía sau đụng phải. Tình huống báo động đỏ, vì để giữ thăng bằng, Hách Phúng chỉ có thể nghiêng qua bên trái. Mấy cái bao trong tay theo quán tính chuẩn bị tiếp xúc thân mật với bờ tường, thế này thì mấy chai lọ trong đó chẳng phải bể tan tành sao?Một bàn tay vững vàng vươn đến, đầu tiên là giữ lấy mấy cái bao, sau đó mới đỡ Hách Phúng.“Đi đứng cũng không xong.” Tiếng của Lâm Thâm truyền Phúng không thèm để ý tới cái thằng cha coi đồ vật quan trọng hơn người kia, việc đầu tiên mà cậu muốn làm nhất là xem coi rốt cuộc là ai lại lỗ mãng như vậy, cậu lớn chần dần như thế đi trên đường, vậy mà cũng ráng đụng cậu cho chờ cậu ngẩng đầu thì đã không còn ai, cả con đường dài chỉ có hai người – cậu và Lâm Thâm.“Không cần nhìn, người đã chạy xa.”Lâm Thâm tiếp nhận mấy cái bao.“Nó cũng không cao, hình như là con nít.” Lại nhìn con đường phía trước, Lâm Thâm giả vờ bí ẩn nói “Chạy lên núi, nếu vận khí tốt, trên đường chúng ta có thể gặp nó.”Hách Phúng sửng sốt “Ý của anh là?”“Người nơi khác, đi lại vội vàng, một mình chạy lung tung ở sau núi.” Lâm Thâm phớt lờ cầm mấy bao đồ đi về phía trước. “Cậu cho rằng còn có thể là gì?”“Vậy anh…” Hách Phúng muốn hỏi anh Anh không vội sao, không thèm quan tâm sao? Cho dù không có gì, nhưng nhiều thêm một thi thể phải vác về cũng là gánh nặng công việc nha.“Người một lòng tìm chết, ai cũng không ngăn được.” Lâm Thâm dùng khóe mắt liếc nhìn cậu “Hơn nữa nó sống hay chết, liên quan gì đến tôi?”“…”“Còn nữa, vừa rồi tôi quên nói, hết trong đây cũng chỉ có 48 đồng, cậu mới đưa tôi có 50 đồng.”“Còn hai đồng tôi mua kẹo cao su, được chưa?”Lâm Thâm gật gật đầu “Tiền lương tháng sau lấy trừ lại.”Hách Phúng đã không còn nói gì được, chính là cuốn sổ nhớ nhỏ trong lòng lại yên lặng bổ sung Lâm ThâmThuộc tính mặt nóng tâm lạnh, tính toán chi liNhững thông tin khác Còn chờ khai người tiếp tục theo đường cũ đi lên núi. Đến nửa đường thì …“Kẹo cao su.”“Cái gì?”“Cho tôi một cái.”“…”Facebook Comments
có giỏi thì đừng chết